Chương 5: Kỹ Luật Thuộc Linh Và Những Giá Trị Thiêng Thượng
Chương 5: Kỹ Luật Thuộc Linh Và Những Giá Trị Thiêng Thượng
Chúa Giê-xu đã thách thức môn đồ Ngài nhìn vào và suy nghĩ về các thái độ được chúc phước đang có trong lòng họ (Mat 5:3-12). Kế đó Ngài thách thức họ nhìn ra xung quanh và áp dụng các phước lành đó trong các mối quan hệ của mình (Mat 5:13-48). Vào lúc Ngài kết thúc việc dạy họ cách áp dụng các phước lành này trong các mối quan hệ, đặc biệt là đối với người đối nghịch, người phạm tội và kẻ thù họ, họ đã hoàn toàn sẵn sàng cho những điều Ngài dạy kế tiếp.
Đoạn sáu tường thuật việc Chúa Giê-xu hướng dẫn môn đồ Ngài nhìn sang một hướng khác. Lúc này Ngài đang thách thức các môn đồ tìm ra động lực mà giờ đây họ thấy họ đang cần tìm kiếm. Bởi vì mỗi một môn đồ (như định nghĩa của từ nầy) đã kết ước để trở nên một con người có kỷ luật,Ngài hướng dẫn họ một chế độ tìm kiếm mỗi ngày bằng cách dạy họ sự ưu tiên vô cùng quan trọng của việc sống một đời sống theo các kỷ luật và các giá trị thuộc linh hay thiên thượng.
Kỷ luật thuộc linh của sự ban cho
“Hãy giữ, đừng làm sự công bình mình trước mặt người ta, cho họ đều thấy. Bằng không, thì các ngươi chẳng được phần thưởng gì của Cha các ngươi ở trên trời.
Vậy, khi ngươi bố thí, đừng thổi kèn trước mặt mình, như bọn giả hình làm trong nhà hội và ngoài đường, để được người ta tôn kính. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, bọn đó đã được phần thưởng của mình rồi. Song khi ngươi bố thí, đừng cho tay tả biết tay hữu làm việc gì,hầu cho sự bố thí được kín nhiệm; và Cha ngươi, là Đấng thấy trong chỗ kín nhiệm, sẽ thưởng cho ngươi.” (Mat 6:1-4)
Tôi đã từng nói là “sự công bình” của thầy thông giáo và người Pha-ri-si là theo chiều ngang trong khi sự công bình Chúa Giê-xu dạy và đòi hỏi nơi các môn đồ là theo hướng thẳng đứng. Bốn câu đầu tiên của đoạn này đã minh chứng hùng hồn cho sự khác biệt đó. Mặc dù chúng ta khó có thể hình dung ra hình ảnh này trong thời đại ngày nay, người Pha-ri-si thực sự có mang theo một cây kèn nhỏ trong túi và trước khi họ bỏ một đồng xu vào trong chén của người ăn mày thì họ thổi nó lên. Họ muốn người ta nhìn thấy họ ban phát và tôn trọng họ bởi sự ngoan đạo và rộng lượng của họ.
Chúa Giê-xu dùng cụm từ ưa thích của Ngài cho họ qua thực tế này là: “Kẻ giả hình!” Giống như các diễn viên kịch Hy lạp, những người Pha-ri-si này đang mang một cái mặt nạ và đơn giản chỉ là đóng một vai diễn khi họ ban cho theo cách này. Rõ ràng là họ đang thể hiện sự công bình của họ trước mặt con người, để được người ta nhìn thấy và tôn trọng, và đây là động cơ mà Chúa Giê-xu đem ra sửa dạy khi nói với các môn đồ Ngài về sự kỷ luật trong việc ban cho. Ngài dạy các môn đồ phải ban cho một cách kín đáo, bí mật, thậm chí không để cho tay trái biết tay phải đang làm gì.
Khi những kẻ giả hình này nhận được sự ca ngợi của con người, thì đó là phần thưởng duy nhất dành cho sự ban phát của họ. Môn đồ của Chúa Giê-xu phải dâng một cách bí mật cho Đức Chúa Trời, Đấng nhìn thấy những gì được dâng một cách thầm lặng. Ngài sẽ ban thưởng dư dật cho sự dâng hiến cách riêng tư và nhiệt thành của họ, điều thật sự là căn bản cho niềm tin và sự thờ phượng. Đoạn Kinh Thánh nói về đức tin cho chúng ta biết rằng người nào đến với Đức Chúa Trời và làm vui lòng Đức Chúa Trời phải tin rằng có Ngài, và Ngài là Đấng ban thưởng cho kẻ tìm kiếm Ngài theo niềm tin đó (He 11:6).
Trước khi xét đoán gay gắt người Pha-ri-si,chúng ta phải hỏi lại bản thân xem liệu chúng ta có khi nào thổi kèn khi dâng hiến bằng cách cho mọi người đều biết là chúng ta đang dâng hiến. Là một mục sư, tôi đã thấy rằng những món quà lớn thì thường được dâng hiến theo cách mà mục sư hay đôi khi là cả hội thánh đều biết đến việc dâng hiến đó. Có người đã nói với tôi rằng thật là một kinh nghiệm tuyệt vời khi dâng một món quà lớn một cách thầm lặng rồi sau đó được mọi người phát hiện!
Chúng ta phải thấy được rằng kỷ luật thuộc linh đầu tiên mà Chúa Giê-xu đòi hỏi nơi người muốn dự phần vào giải pháp và sự trả lời của Ngài, người được xem là muối của đất và ánh sáng của thế gian, là sự kỷ luật trong cương vị quản lý. Sau này Chúa Giê-xu có dạy rằng Đức Chúa Trời sẽ lấy lại sự giàu có thật hay ơn phước thuộc linh khỏi môn đồ nào không phải là một quản gia trung tín (Lu 16:10,11). Điều này đem đến cho chúng ta một trong những kỷ luật thuộc linh quan trọng nhất trong đời sống của một môn đồ.
Kỷ luật thuộc linh trong sự cầu nguyện
Chúa Giê-xu cũng ra lệnh phải suy nghĩ theo cách như vậy khi Ngài dạy cho môn đồ cách cầu nguyện: “Khi các ngươi cầu nguyện, đừng làm như bọn giả hình; vì họ ưa đứng cầu nguyện nơi nhà hội và góc đường, để cho thiên hạ đều thấy. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, bọn đó đã được phần thưởng của mình rồi. Song khi ngươi cầu nguyện, hãy vào phòng riêng, đóng cửa lại, rồi cầu nguyện Cha ngươi,ở nơi kín nhiệm đó; và Cha ngươi, là Đấng thấy trong chỗ kín nhiệm, sẽ thưởng cho ngươi.
Vả, khi các ngươi cầu nguyện,đừng dùng những lời lặp vô ích như người ngoại; vì họ tưởng vì cớ lời mình nói nhiều thì được nhậm. Vậy, các ngươi đừng như họ; vì Cha các ngươi biết các ngươi cần sự gì trước khi chưa xin Ngài. Vậy, các ngươi hãy cầu như vầy:
Lạy Cha chúng tôi ở trên trời;danh Cha được thánh; nước Cha được đến; ý Cha được nên, ở đất như trời! Xin cho chúng tôi hôm nay đồ ăn đủ ngày; xin tha tội lỗi cho chúng tôi, như chúng tôi cũng tha kẻ phạm tội nghịch cùng chúng tôi; xin chớ để chúng tôi bị cám dỗ, mà cứu chúng tôi khỏi điều ác! Vì nước, quyền, vinh hiển đều thuộc về Cha đời đời.A-men.
Vả, nếu các ngươi tha lỗi cho người ta, thì Cha các ngươi ở trên trời cũng sẽ tha thứ các ngươi. Song nếu không tha lỗi cho người ta, thì Cha các ngươi cũng sẽ không tha lỗi cho các ngươi.” (Mat 6:5-15)
Cầu nguyện không phải là giảng đạo. Khi chúng ta cầu nguyện trong một buổi nhóm chung, hay với người khác, chúng ta phải nhớ những lời chỉ dẫn này của Chúa Giê-xu và phải chắc rằng chúng ta đang nói chuyện với Đức Chúa Trời. Chúa Giê-xu chỉ cho chúng ta thấy làm thế nào để chắc là chúng ta đang nói chuyện với Đức Chúa Trời trong sự cầu nguyện khi Ngài đánh giá cao sự cầu nguyện riêng tư hơn là cầu nguyện tập thể. Ngài bảo chúng ta đi vào trong nơi kín (hay bất cứ nơi nào chúng ta thấy riêng tư), và đóng cửa bởi vì sẽ không có ai để bạn tạo ấn tượng ngoài Đức Chúa Trời.
Một lần, Ngài lập nên một cách nghĩ mà môn đồ Ngài nên hướng đến trong khi cầu nguyện, Chúa Giê-xu dạy họ cách để cầu nguyện. Ngài ban cho chúng ta một bài cầu nguyện mẫu. Bài cầu nguyện này theo bản dịch tiếng Anh được gọi là “Lời cầu nguyện của Chúa”, nhưng nó nên được gọi là “Lời cầu nguyện của các môn đồ”, bởi vì Chúa chưa bao giờ cầu nguyện theo bài cầu nguyện này cả. Ngài dạy: “Vậy, các ngươi hãy cầu như vầy”.
Mặc dù đây là một lời cầu nguyện, và các đại từ số nhiều của nó cho thấy nó được cầu nguyện khi có nhiều người, nhưng về cơ bản nó là một bài cầu nguyện mẫu, hay một kiểu mẫu của lời cầu nguyện mà rõ ràng nhắm tới việc dạy chúng ta cách cầu nguyện. Sách Lu-ca nói Chúa Giê-xu đưa ra lời chỉ dẫn cầu nguyện này theo như lời thỉnh cầu của các sứ đồ: “Lạy Chúa, xin dạy chúng tôi cầu nguyện.” (Lu 11:1-4)
Về cơ bản, bài cầu nguyện chung mà Chúa Giê-xu dạy có 3 điều cầu nguyện hướng về Đức Chúa Trời trước tiên và kế đó là bốn điều cầu xin cho cá nhân. Một lời cầu xin được ơn là một lời cầu xin đặt Chúa làm trung tâm. Sứ điệp của Kinh Thánh thường xuyên nhắm vào năm chữ. Các chữ đó đơn giản là: “Đức Chúa Trời trước nhất”. Ba điều cầu xin đầu tiên trong bài cầu nguyện chung thách thức các môn đồ cầu nguyện hướng về Đức Chúa Trời trước khi dâng trình lên Ngài những nan đề của mình. Ba điều cầu xin đặt Đức Chúa Trời lên trước nhất là: “Danh Cha được tôn thánh, nước Cha được đến, ý Cha được nên.”
Lời cầu xin cá nhân là một lời cầu xin đặt nhu cầu của chúng ta làm trung tâm. Bốn lời cầu xin cá nhân là: “Xin cho chúng tôi hôm nay đồ ăn đủ ngày; xin tha tội lỗi cho chúng tôi, như chúng tôi cũng tha kẻ phạm tội nghịch cùng chúng tôi; xin chớ để chúng tôi bị cám dỗ, mà cứu chúng tôi khỏi điều ác.”
Chúa Giê-xu dạy môn đồ Ngài trực tiếp vào trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời và gọi Đức Chúa Trời là “Cha”. Đây là một khái niệm cấp tiến đối với các môn đồ, những người đang nghe Chúa Giê- xu giảng dạy. Tất cả họ đều là người Do Thái, từng được dạy để nhận biết và đến với Đức Chúa Trời như là một Đức Chúa Trời đáng sợ, Đấng mà chỉ có các thầy tế lễ mới đến gần được. Chúa Giê-xu đang trình bày về một Đức Chúa Trời cá nhân, Đấng luôn quan tâm đến từng chi tiết trong các nhu cầu hằng ngày của môn đồ Ngài.Vua Đa- vít cũng đã nói về một Đức Chúa Trời cá nhân khi ông tuyên bố: “Đức Giê-hô-va là Đấng chăn giữ tôi.” (Thi 23:1-6)
Sau khi gọi Đức Chúa Trời là Cha, có 3 điều cầu xin dạy chúng ta cầu nguyện hướng đến “Đức Chúa Trời trước nhất” là: Danh Cha, Nước Cha, Ý Cha. Danh của Đức Chúa Trời là cái cốt yếu cho thấy Đức Chúa Trời là ai và là Đấng như thế nào. Người môn đồ của Chúa thật sự đang cầu nguyện rằng: “ Lạy Cha, con không xây nên một vương quốc cho chính con. Con muốn có luật lệ của nước Ngài trong lòng con và con muốn được là thần dân của Ngài.”
Điều cầu xin thứ ba giải nghĩa cho điều cầu xin thứ hai:“Ý Cha được nên ở đất cũng như trời.”Khi bị bắt và bị đóng đinh, Chúa Giê- xu đã đổ mồ hôi như giọt máu lớn khi Ngài cầu nguyện: “Cha ơi! nếu có thể được, xin cho chén nầy lìa khỏi con! Song không theo ý muốn Con, mà theo ý muốn Cha.” (Mat 27:39) Chúng ta nên gọi lời cầu nguyện đó là “Lời cầu nguyện của Chúa” vì đó là những lời mà Chúa Giê-xu đã cầu nguyện. Chúa Giê-xu không chỉ dạy môn đồ Ngài cầu nguyện điều cầu xin thứ ba này mà Ngài còn làm gương cho họ về điều này khi Ngài đối diện với sự khủng hoảng lớn nhất của mình.
Phao-lô cho chúng ta biết rằng chúng ta có Châu báu của Đấng Christ phục sinh trong từng mạch máu xác thịt của chúng ta (thân thể của chúng ta), điều đó cho thấy rõ ràng là nguồn năng lực trong đời sống của chúng ta đến từ Đức Chúa Trời chứ không phải từ chúng ta. Một học giả mà tôi rất kính trọng tin rằng lời cầu xin thứ ba được ơn này nên được đọc là “ở nơi chúng tôi”hơn là “ở đất”. Ông tin Chúa Giê-xu đang dạy rằng chúng ta nên cầu xin Đức Chúa Trời thực hiện ý muốn của Ngài trong mỗi chúng ta, thậm chí như ý muốn của Ngài đã được thực hiện ở trên thiên đàng. Hiển nhiên, nếu ý muốn của Cha được thực hiện trong chúng ta thì khi đó ý muốn của Cha cũng sẽ được thực hiện trên trái đất này thông qua chúng ta.
Ba điều cầu xin hướng về Đức Chúa Trời trước nhất đó đem đến cho mỗi môn đồ của Chúa Giê-xu một sứ điệp là họ không phải đến với Chúa trong sự cầu nguyện cá nhân hay tập thể với một “danh sách mua hàng” hoặc là gởi tới Chúa những hàng loạt điều họ muốn Chúa làm cho mình. Khi họ cầu nguyện,họ nên bước vào trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời với một tờ giấy trắng và xin Đức Chúa Trời gởi tới họ những điều cụ thể họ cần làm cho Ngài. Trong lời cầu nguyện cá nhân hay với tập thể của mình, họ nên giống như những người lính đang báo cáo nhiệm vụ của mình cho Vị chỉ huy và cũng là Vua của họ.
Khi Chúa Giê-xu ra lệnh những điều cầu xin hướng về Đức Chúa Trời phải được đặt trước những điều cầu xin cá nhân, Ngài đang dạy rằng đây không phải là việc chúng ta nài nỉ Đức Chúa Trời làm theo ý muốn của chúng ta. Điều cốt lõi nhất của lời cầu nguyện phải là sự nối kết và sự thuận phục ý muốn của Đức Chúa Trời. Cầu nguyện không phải là việc chúng ta khiến Đức Chúa Trời tham gia với chúng ta và làm theo kế hoạch của chúng ta.Như theo gương của Chúa Giê- xu, điều vô cùng quan trọng của lời cầu nguyện chính là Đức Chúa Trời khiến chúng ta cùng dự phần với Ngài và làm theo chương trình của Ngài.
Những điều cầu xin cá nhân
Chúng ta phải tiếp tục nhìn xuyên suốt hệ thống ưu tiên của việc đặt Đức Chúa Trời lên trước tiên khi chúng ta đi tới phần cầu xin cho chính mình trong bài cầu nguyện này. Ba điều cầu xin hướng về “Đức Chúa Trời trước nhất” nên là động cơ của chúng ta khi chúng ta đến trước Cha thiên thượng với các thỉnh cầu cá nhân của mình. Tại sao mỗi ngày một lần chúng ta cầu xin Đức Chúa Trời Cha chúng ta cung cấp đồ ăn hằng ngày cho chúng ta? Chúng ta nên cầu xin Cha thiên thượng toàn hảo chu cấp thức ăn hằng ngày bởi vì chúng ta khao khát được nhìn thấy bổn tánh của Đức Chúa Trời, Ngài là ai và là Đấng như thế nào, Ngài được vinh hiển và tôn kính trên đất, trong mỗi chúng ta và qua chính chúng ta.
Bài cầu nguyện này của Chúa Giê-xu dạy rằng chúng ta phải cầu nguyện “hôm nay” và hằng ngày khi trình dâng các nhu cầu của mình lên Đấng Tạo Hoá và là Cha Thiên Thượng của chúng ta. Hãy để ý cách Chúa Giê-xu kết luận Ma-thi-ơ đoạn sáu với cùng một nhấn mạnh như vầy: “Vậy, chớ lo lắng chi về ngày mai, vì ngày mai sẽ lo về việc ngày mai; sự khó nhọc ngày nào đủ cho ngày ấy” (Mat 6:34). Hay nói theo cách khác là hãy sống theo từng ngày.
Trong lời cầu xin cá nhân đầu tiên này Chúa đang dùng hình tượng bánh mì để tượng trưng cho tất cả các nhu cầu của chúng ta. Bánh mì là một ẩn dụ không nên bị giới hạn trong những nhu cầu về thực phẩm nhưng cũng được áp dụng cho tất cả các nhu cầu của chúng ta như là những tạo vật của Đức Chúa Trời. Chúng ta phải có bánh để duy trì sự sống hằng ngày, và chúng ta cũng phải nuôi dưỡng linh hồn và tâm linh chúng ta bằng ma-na từ trời mỗi ngày.
“Xin tha tội lỗi cho chúng tôi, cũng như chúng tôi tha kẻ phạm tội nghịch cùng chúng tôi”
Ba điều cầu xin cá nhân tiếp theo rõ ràng là áp dụng cho các nhu cầu thuộc linh của chúng ta. Điều cầu xin cá nhân thứ hai là cầu xin sự tha tội và được theo sau bởi lời cầu xin cho sự dẫn dắt và giải cứu. Nguyên tắc mỗi ngày một lần chúng ta học được trong lời cầu xin cho thức ăn hằng ngày cũng nên được áp dụng cho ba điều cầu xin cho các nhu cầu tâm linh nầy của chúng ta.Sự tha tội, sự dẫn dắt và sự giải cứu cũng là những nhu cầu hằng ngày của chúng ta. Tinh thần của bốn điều cầu xin cá nhân này là: “Xin ban cho chúng tôi thức ăn hằng ngày, bao gồm cả nhu cầu về sự tha tội, sự dẫn dắt và sự giải cứu.”
“Xin chớ để chúng tôi bị cám dỗ…”
Theo sứ đồ Gia-cơ, Đức Chúa Trời không bị Ma quỉ cám dỗ và Ngài cũng không bao giờ cám dỗ bất cứ người nào (Gia 1:13). Dựa theo lời dạy đó, tại sao Chúa lại dạy chúng ta cầu nguyện với Đức Chúa Cha, Đấng không bao giờ cám dỗ một ai, là “Xin chớ để chúng tôi bị cám dỗ”?
Tôi tin rằng tinh thần của lời cầu xin này là dựa trên lời dạy chung của Thánh Kinh rằng chúng ta không phải là những cột trụ đầy sức mạnh khi đối diện với cám dỗ. Chúa Giê-xu đã đánh giá chính xác tình trạng loài người chúng ta khi Ngài phán: “Tâm thần thì muốn lắm, nhưng xác thịt thì yếu đuối.” (Mat 26:41).
Khi Chúa Giê-xu đối diện với sự khủng hoảng lớn nhất trong cuộc đời Ngài, Ngài đã bảo các sứ đồ cùng cầu nguyện với Ngài.Khi họ ngủ gục, Ngài đánh thức họ và nói rằng: “Hãy đứng dậy cầu nguyện, để cho khỏi sa vào sự cám dỗ.” (Lu 22:46) Ý của Ngài tương tự như điều này: “Nếu các ngươi chỉ cần biết đến quyền lực của cái ác và sự yếu đuối của xác thịt,các ngươi sẽ tỉnh thức và cầu nguyện để các ngươi không phải đối diện với sự cám dỗ.” Khi Chúa Giê-xu dạy về điều cầu xin cá nhân thứ ba này: “Xin chớ để chúng tôi bị cám dỗ”, Ngài vẫn đang giữ nguyên đánh giá của mình về tình trạng con người chúng ta, xác thịt của chúng ta, “cái bản chất con người xa cách Đức Chúa Trời” của chúng ta. Tôi tin sẽ là một sự diễn giải phù hợp cho điều cầu xin cá nhân thứ ba này khi chúng ta cầu nguyện như sau: “Xin hãy dẫn dắt chúng tôi,và rồi chúng tôi sẽ không thấy mình phải đối diện với cám dỗ để phạm tội.”
“…nhưng xin cứu chúng tôi khỏi điều ác.”
Trong một bài thánh ca, Martin Luther cảnh giác rằng chúng ta có một kẻ thù thuộc linh từ xa xưa, kẻ không bao giờ muốn điều gì tốt đẹp cho chúng ta cả. Kẻ đó chống nghịch dữ dội với mọi điều mà Đấng Christ muốn làm trên chúng ta và qua chúng ta. Mưu kế và quyền lực của Sa-tan rất lớn, được trang bị bởi sự ganh ghét đầy hung bạo, mọi thứ trên trái đất này đều không so được với sức mạnh của hắn. Chúng ta đã chỉ biết cậy vào sức riêng của mình, sự cố gắng của chúng ta đã thất bại, chúng ta đã không cậy vào Người luôn ở bên chúng ta, là Người được Đức Chúa Trời lựa chọn. Bạn hỏi người đó là ai ư? Đó là Đức Chúa Giê-xu Christ. Phải, chính là Ngài!
Lời cầu xin để cứu chúng ta ra khỏi kẻ thù cổ xưa của chúng ta nên được cầu nguyện mỗi ngày.
Lời chúc phước đặt Đức Chúa Trời trước nhất “Vì nước,quyền, vinh hiển đều thuộc về Cha đời đời vô cùng. A- men.”
Chúa Giê-xu dạy chúng ta bắt đầu và kết thúc lời cầu nguyện của mình với suy nghĩ luôn đặt Chúa trên hết: “Nước Cha được đến” và “Nước…thuộc về Cha”. Khi Chúa Giê-xu dạy về lời chúc phước này, Ngài đang dạy chúng ta kết thúc lời cầu nguyện của mình bằng một lời cam kết trang trọng với Đức Chúa Trời rằng kết quả và sự vinh hiển trong sự đáp lời của Ngài cho những điều cầu xin được trình bày trong lời cầu nguyện này luôn luôn thuộc về Ngài.
Tóm tắt
Bài cầu nguyện mà Chúa Giê-xu dạy thách thức chúng ta xác quyết rằng sự cầu nguyện của chúng ta phải hướng về Đức Chúa Trời là Đức Chúa Cha. Chúng ta không được dạy để cầu nguyện với Chúa Giê-xu hay Đức Thánh Linh. Chúng ta được dạy để hướng về Đức Chúa Trời cách mật thiết như một người Cha Thiên thượng đầy tình yêu thương và toàn hảo của chúng ta. Kế đó, chúng ta bắt đầu lời cầu nguyện của mình với ba điều cầu xin hướng về Đức Chúa Trời trước tiên, đó là: Danh Cha, Nước Cha, Ý Cha. Ba điều cầu xin này được theo sau bởi bốn điều cầu xin cho cá nhân: ban cho chúng tôi, tha tội lỗi cho chúng tôi,dẫn dắt chúng tôi, giải cứu chúng tôi. Cuối cùng, chúng ta được dạy để kết thúc lời cầu nguyện của mình bằng cách tuyên xưng rằng: “Chính bởi quyền năng để trả lời cho lời cầu nguyện của con luôn luôn đến từ Ngài, thì kết quả và sự vinh hiển cũng sẽ luôn thuộc về Ngài. Đúng thật như vậy!”
Kỷ luật trong sự kiêng ăn
Giống như sự ban cho và cầu nguyện, Chúa Giê-xu dạy rằng kỷ luật thuộc linh của việc kiêng ăn cũng phải luôn hướng về Chúa (Mat 6:16-18).Hãy quan sát, Chúa Giê-xu không nói: “Nếu các ngươi kiêng ăn”, nhưng “Khi các ngươi kiêng ăn”. Ngài bảo với môn đồ rằng khi họ kiêng ăn, họ không nên làm ra vẻ đói khát cứ như là họ đang nói với người khác rằng: “Tôi đã kiêng ăn bốn ngày rồi, nên bây giờ tôi đói lả!” Chúa Giê-xu bảo họ phải có vẻ mặt rạng rỡ khi họ kiêng ăn.
Cũng giống như sự ban cho đem đến cho chúng ta cơ hội để đánh giá về sự kết ước đặt “Đức Chúa Trời trước nhất” của chúng ta, sự kiêng ăn đem đến cho chúng ta cơ hội để đánh giá mức độ chúng ta coi trọng phần thuộc linh hơn là thuộc thể và nó cũng minh chứng cho sự chân thành trong lời cầu nguyện của chúng ta. Theo lời dạy của Chúa Giê-xu, những phép lạ có thể xảy ra chỉ bởi sự cầu nguyện và kiêng ăn (Mat 17:21).
Các giá trị thiên thượng của một môn đồ
“Các ngươi chớ chứa của cải ở dưới đất, là nơi có sâu mối, ten rét làm hư, và kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy; nhưng phải chứa của cải ở trên trời, là nơi chẳng có sâu mối, ten rét làm hư, cũng chẳng có kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy. Vì chưng của cải ngươi ở đâu thì lòng ngươi cũng ở đó.
Con mắt là đèn của thân thể. Nếu mắt ngươi sáng sủa thì cả thân thể ngươi sẽ được sáng láng; nhưng nếu mắt ngươi xấu, thì cả thân thể sẽ tối tăm. Vậy, nếu sự sáng láng trong ngươi chỉ là tối tăm,thì sự tối tăm này sẽ lớn biết là dường bao.
Chẳng ai được làm tôi hai chủ;vì sẽ ghét người này mà yêu người kia, hoặc trọng người này mà khinh người kia.Các ngươi không có thể làm tôi Đức Chúa Trời lại làm tôi Ma-môn nữa.” (Mat 6:19-24)
Chúa Giê-xu giờ đây đang nói về các giá trị của một môn đồ sống theo các thái độ được chúc phước. Theo từ điển, một giá trị nghĩa là: “Cái được ao ước hay đáng được tôn trọng bởi lợi ích của nó.” Một trong những nguyên nhân khiến những người ở dưới chân núi có quá nhiều nan đề đó là vì họ không có được hệ thống giá trị đúng đắn. Để có được tác động của muối và ánh sáng khi quay lại với đoàn dân đông đó, các môn đồ của Chúa phải có được hệ thống giá trị mà Ngài đang sắp dạy họ.
Sau khi dạy rằng các môn đồ không nên tìm kiếm những của cải không đáng giá trước mặt Chúa hay có thể bị mất đi bất cứ lúc nào, Chúa Giê-xu nói đến ba nhận xét quan trọng của Ngài về các giá trị. Nhận xét thứ nhất là một tiêu chuẩn rất sâu sắc mà các môn đồ có thể đánh giá về các giá trị của họ: “Vì chưng của cải ngươi ở đâu, thì lòng ngươi cũng ở đó.” Nói cách khác: “Khi ngươi chỉ cho Ta về của cải của ngươi, cũng tức là ngươi chỉ cho Ta biết về tấm lòng và các giá trị của ngươi.”
Ngài nối tiếp điều này bằng việc trình bày về thách thức của một trong những câu hỏi quan trọng nhất các môn đồ Ngài từng hỏi hay trả lời là: “Chúng tôi phải nhìn mọi thứ như thế nào?” Khi Chúa Giê-xu phán: “Nếu mắt ngươi sáng sủa”(Mat 6:22), Ngài đang có ý nói về suy nghĩ của họ. Các giá trị tốt lành là sự khác biệt giữa một thân thể đầy sự sáng láng (hạnh phúc, thánh khiết,phước hạnh) với một thân thể đầy sự tối tăm, hay bất hạnh. Lời cảnh báo đáng sợ của Ngài là những giá trị sai lệnh có thể dẫn tới sự bất hạnh. Như tôi đã đề cập đến, khi những nhà cầm quyền của thế giới này trở nên như những người đã giết chết hàng triệu con người ở Trung Quốc, Nga và Đức, hay họ chất chứa những suy nghĩ sai trật thì và hậu quả là sự tối tăm khủng khiếp bao trùm cả thế giới.
Lời nói hùng hồn thứ ba của Ngài về hệ thống giá trị là một trong những lời kêu gọi kết ước khó nhất của Ngài. Họ không thể đi dẹo hai bên mà trở thành môn đồ Ngài được. Họ không thể cùng lúc phục vụ hai chủ, là Đức Chúa Trời và tiền bạc.
Áp dụng cá nhân
Chúng ta phải đáp lại thách thức này của Chúa Giê-xu.Chúng ta đang tìm kiếm của cải tạm thời hay của cải đời đời? Theo Chúa Giê- xu,câu hỏi đó sẽ được trả lời nếu chúng ta xem xét lại hành động của chúng ta, hay những điều chúng ta làm hằng ngày; thái độ của chúng ta, hay những điều chúng ta nghĩ đến hằng ngày; mối bận tâm của chúng ta, hay những gì chúng ta lo lắng hằng ngày; mong ước của chúng ta, hay những gì chúng ta muốn có hằng ngày; và lòng trung thành của chúng ta, mỗi chúng ta đang phục vụ cho ai và cho điều gì.Chúa Giê-xu đang tuyên bố một quy tắc rằng một môn đồ của Ngài không thể đồng thời hầu việc Ngài cùng với bất cứ điều gì khác được. Bởi vì Ngài đang tuyên bố điều này trong bối cảnh lời dạy về các giá trị, tiêu chuẩn của Ngài là một môn đồ không thể vừa phục vụ Ngài vừa phục vụ đồng tiền được.
Các giá trị của muối và ánh sáng
“Vậy nên ta phán cùng các ngươi rằng: đừng vì sự sống mình mà lo đồ ăn uống; cũng đừng vì thân thể mình mà lo đồ mặc. Sự sống há chẳng quý trọng hơn đồ ăn sao, thân thể há chẳng quý trọng hơn quần áo sao? Hãy xem loài chim trời: chẳng có gieo, gặt, cũng chẳng có thâu trữ vào kho tàng, mà Cha các ngươi trên trời nuôi nó. Các ngươi há chẳng phải là quý trọng hơn loài chim sao? Vả lại, có ai trong vòng các ngươi lo lắng mà làm cho đời mình được dài thêm một khắc không? Còn về phần quần áo, các ngươi lại lo lắng mà làm chi? Hãy ngắm xem những hoa huệ ngoài đồng mọc lên thể nào;chẳng làm khó nhọc, cũng không kéo chỉ; nhưng ta phán cùng các ngươi, dẫu vua Sa-lô-môn sang trọng đến đâu, cũng không được mặc áo tốt như một hoa nào trong giống đó. Hỡi kẻ ít đức tin, loài cỏ ngoài đồng, là giống nay còn sống, mai bỏ vào lò, mà Đức Chúa Trời còn cho nó mặc đẹp thể ấy thay, huống chi là các ngươi!” (Mat 6:25-30).
Mặc dầu có một sự nhấn mạnh rất lớn trong các câu Kinh Thánh này về cách đối diện với sự lo lắng, Chúa Giê-xu về cơ bản đang dạy về các giá trị. Quan sát thấy có ít nhất hai mươi câu hỏi được Ngài hỏi hay ngụ ý khi trình bày về các giá trị này. Những câu hỏi như: Thân thể các ngươi là gì? Điều gì đáng giá hay có giá trị đối với ngươi? Tại sao cứ lo lắng về những điều vượt ngoài sự kiểm soát của các ngươi? Ngươi có tin vào Đức Chúa Trời là Đấng nuôi loài chim trời và mặc cho loài hoa cũng có thể nuôi nấng và mặc cho các ngươi không?
“Ấy vậy, các ngươi chớ lo lắng mà nói rằng: chúng ta sẽ ăn gì? uống gì? mặc gì? Vì mọi điều đó, các dân ngoại vẫn thường tìm, và Cha các ngươi ở trên trời vốn biết các ngươi cần dùng những điều đó rồi. Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa. Vậy, chớ lo lắng chi về ngày mai; vì ngày mai sẽ lo về việc ngày mai. Sự khó nhọc ngày nào đủ cho ngày ấy.” (Mat 6:31-34)
Một cách nói khác về giá trị đó là sự ưu tiên. Dựa theo các giá trị của chúng ta, mỗi một môn đồ của Chúa Giê-xu nên có một “cái bia”trong đó có một hồng tâm và mười hai vòng tròn bao quanh. Chúa Giê-xu kết thúc lời dạy về các giá trị của Ngài bằng cách tuyên bố rằng hồng tâm trong những tấm bia của môn đồ Ngài nên là luật lệ của Đức Chúa Trời trong lòng họ. Tất cả những vòng tròn khác phải được sắp xếp thứ tự ưu tiên bởi Vua của các vua và Chúa của các chúa khi Ngài chỉ cho chúng ta thấy điều gì là đúng. Họ có được lời hứa của Chúa Giê-xu là tất cả những điều khiến họ bị cám dỗ để lo nghĩ đến hằng ngày sẽ được chu cấp bởi Cha Thiên thượng của họ.
Tôi thách thức các bạn xưng ra các giá trị này của Chúa Giê-xu. Vợ tôi và tôi đã quyết định công bố lời hứa này của Ngài khi chúng tôi cưới nhau và bắt đầu quản nhiệm một hội thánh. Chúa Giê-xu đã giữ lời hứa của Ngài với chúng tôi kể từ năm 1956. Đức Chúa Trời chẳng bao giờ thất bại trong việc đáp ứng các nhu cầu của chúng tôi và Ngài sẽ chứng minh lời hứa này của Chúa Giê-xu cũng sẽ thành hiện thực trong đời sống bạn nếu bạn đặt để Ngài và những điều Ngài muốn bạn làm là ưu tiên trước hết trong đời sống bạn.
Chương 6: Lời Mời
Mat 7:1-27
Trong đoạn cuối cùng này của Bài giảng trên núi, chúng ta đọc thấy Chúa Giê-xu đã đưa bài giảng vĩ đại nhất của Ngài lên thành một lời phán quyết khi Ngài mời gọi những ai đã lắng nghe bài giảng đó quyết định là họ sẽ trở nên muối của đất hoặc sẽ chẳng có ích lợi trong việc gì cả. Chúa Giê-xu là một diễn giả hay người thầy có óc thực tế nhất trên thế gian này từ trước đến nay. Ngài kết luận Bài giảng Cơ Đốc đầu tiên bằng việc khẳng định với những ai nghe bài giảng này rằng: “Điều gì chúng ta thật sự tin, chúng ta hãy làm. Tất cả những điều còn lại chỉ là lời nói tôn giáo, và không ai cần những lời nói tôn giáo đó cả.”
Chúa Giê-xu đã dạy môn đồ Ngài nhìn vào và nhận ra rằng tám phước lành của Ngài sẽ khiến họ trở nên muối và ánh sáng mà những con người trong đám dân kia đang cần đến. Ngài cũng dạy họ nhìn ra xung quanh và áp dụng các thái độ được chúc phước này trong các mối quan hệ của họ.Họ đã hoàn toàn sẵn sàng khi nghe lời cỗ vũ của Ngài để nhìn lên và nhận lấy động lực đến từ Đức Chúa Trời, tức là các kỷ luật và giá trị thuộc linh. Giờ đây là một thách thức rất lớn khi phải nhìn vào chính mình họ và nhìn ra xung quanh.
Giờ đây, thách thức của Chúa Giê-xu đó là:“Các ngươi dự định làm gì với những điều các ngươi đã được biết?” Ngài thường xuyên nhấn mạnh đến áp dụng thực tế khi dạy dỗ. Sau đó, khi Ngài rửa chân cho các sứ đồ và dạy họ về sự khiêm nhường, Ngài tuyên bố: “Ví bằng các ngươi biết những sự nầy, thì có phước, miễn là các ngươi làm theo.” Ngài cũng đặt ra câu hỏi: “Sao các ngươi gọi ta Chúa, Chúa, mà không làm theo lời ta phán?” (Gi 13:17 Lu 6:46)Ngài đang thách thức những ai nghe về bài giảng của Ngài với ba lời khích lệ:“Trước khi các ngươi rời khỏi ngọn núi này, hãy kết ước trọn vẹn và vô điều kiện để nhìn vào, nhìn quanh và nhìn lên.”
“Các ngươi đừng đoán xét ai, để mình khỏi bị đoán xét. Vì các ngươi đoán xét người ta thể nào, thì họ cũng đoán xét lại thể ấy; các ngươi lường cho người ta mực nào, thì họ cũng lường lại cho mực ấy. Sao ngươi dòm thấy cái rác trong mắt anh em ngươi, mà chẳng thấy cây đà trong mắt mình? Sao ngươi dám nói với anh em rằng: Để tôi lấy cái rác ra khỏi mắt anh, mà chính ngươi có cây đà trong mắt mình? Hỡi kẻ giả hình! Trước hết phải lấy cây đà khỏi mắt mình đi, rồi mới thấy rõ mà lấy cái rác ra khỏi mắt anh em mình được.
Đừng cho chó những đồ thánh, và đừng quăng hột trai mình trước mặt heo, kẻo nó đạp dưới chân, và quay lại cắn xé các ngươi.” (Mat 7:1-6)
Chúa Giê-xu quả là có tính hài hước. Đôi khi Ngài dùng sự hài hước để cường điệu và minh hoạ sống động cho lẽ thật mà Ngài đang dạy.Chẳng hạn như Ngài bảo các nhà lãnh đạo tôn giáo này là “lọc con ruồi nhỏ mà nuốt con lạc đà.” (Mat 23:24) Để nói lên ý kiến của Ngàirằng các môn đồ không nên là kẻ hay bắt bẻ, Chúa Giê-xu đã hỏi một số câu hỏi như: “Tại sao các ngươi cứ cố tìm cái rác trong mắt người khác trong khi các ngươi lại có một khúc gỗ đang mắc kẹt trong mắt của các ngươi? Làm sao các ngươi lấy được cái rác ra khỏi mắt họ trong khi các ngươi còn bị kẹt với một khúc gỗ nằm chình ình trong mắt mình?”
Có một người đến gặp mục sư của anh ta. Anh ta bị dính rau diếp trên đầu mình, cộng thêm hai quả trứng chiên và mấy miếng thịt muối ở mỗi bên tai. Bị sốc, vị mục sư đang hỏi anh ta: “Tôi có thể giúp gì cho anh?”Anh ta trả lời: “Thưa mục sư, tôi muốn nói chuyện với ông về anh trai của tôi!”Một số người cứ bị ám ảnh bởi những vấn đề của người khác. Họ hay bắt bẻ và liên tục chê trách mọi thứ về người khác, trong khi rõ ràng ai cũng thấy họ mới chính là vấn đề.
Chúa Giê-xu đã miêu tả một cách hùng hồn loại người như vậy bằng ví dụ hài hước và sâu sắc này. Ngài đặt ra hai câu hỏi rất thâm thuý: “Tại sao các ngươi làm điều này?” và “Làm sao các ngươi có thể thành công được?” Điều mà lời giảng này muốn nhấn mạnh là: hãy kết ước để nhìn vào mà lấy khúc gỗ trong mắt ngươi đi, để ngươi cũng có thể giúp người khác lấy cái rác ra khỏi mắt họ.
Tuy nhiên, những lời tiếp theo của Chúa Giê-xu lại chẳng hài hước một chút nào. Chúa Giê-xu áp dụng ví dụ hài hước của Ngài như thế này: “Hỡi kẻ giả hình! Trước hết phải lấy cây đà khỏi mắt mình đi,rồi mới thấy rõ mà lấy cái rác ra khỏi mắt anh em mình được.” Bởi vì lời giảng này bắt đầu với việc nói là chúng ta không được đoán xét người khác, nhiều người nghĩ rằng đó là lẽ thật duy nhất Chúa Giê-xu đang dạy ở đây.
Thật ra, Ngài đang dạy rằng, khi đối diện với các vấn đề có liên quan, một môn đồ phải tham gia “Câu lạc bộ nhìn vào tôi trước hết”. Một môn đồ của Chúa Giê-xu phải để cho Đức Chúa Trời xử lý những vấn đề của cá nhân họ trước khi họ có thể giúp cho người khác. Chính vì vậy, họ không được xét đoán người khác một cách khắt khe. Lời dạy của Ngài là: “Hãy xét đoán chính các ngươi trước, rồi hãy giúp người khác với những nan đề của họ.Hãy kết ước để nhìn vào chính ngươi trước!”
Ngài còn nói thêm rằng mối quan hệ giữa con người với nhau là một mối quan hệ hai chiều. Bạn đánh giá người khác như thế nào thì họ cũng làm như thế đối với bạn. Đây là một ví dụ trên thương trường.Nếu bạn nghi ngờ một lái buôn đã không thành thật trong việc cân đo thì khi bạn bán hàng cho anh ta, bạn cũng có thể bảo anh ta sử dụng các dụng cụ cân đo mà anh ta đã dùng khi anh ta bán hàng cho bạn. Điều này đã kết lại lời dạy của Chúa Giê-xu về mối quan hệ giữa chúng ta với những anh em đồng công với mình.
Lời dạy về ngọc trai và con heo đã tóm tắt sự dạy dỗ mang tính thách thức của Ngài về mối quan hệ với những người chống nghịch,những người mang tội lỗi và kẻ thù nghịch. Chúng ta phải đến với những người này, tuy nhiên đó có thể là một sự lãng phí chính chúng ta và “ngọc trai” của chúng ta khi người ta không hề có chút mảy may quan tâm gì đến những điều chúng ta đang trình bày. Chúng ta không phải không nhận thức rõ hay không có sự phân biệt, nhưng chúng ta phải là những quản gia khôn ngoan đối với cuộc sống và chức vụ của chúng ta.
Lời khích lệ thứ hai của Ngài là một lời kêu gọi kết ước để nhìn lên: “Hãy xin, sẽ được; hãy tìm, sẽ gặp;hãy gõ cửa, sẽ mở cho. Bởi vì, hễ ai xin thì được; ai tìm thì gặp; ai gõ cửa thì được mở. Trong các ngươi có ai, khi con mình xin bánh, mà cho đá chăng? Hay là con mình xin cá, mà cho rắn chăng? Vậy nếu các ngươi vốn là xấu, còn biết cho con cái mình các vật tốt thay, huống chi Cha các ngươi ở trên trời lại chẳng ban các vật tốt cho những người xin Ngài sao?” (Mat 7:7-11)
Toàn bộ đoạn sáu tường thuật lại lời cổ vũ của Chúa Giê-xu để nhìn lên và nhận lấy các kỷ luật và giá trị thuộc linh đến từ Đức Chúa Trời. Giờ đây Ngài đang kêu gọi cho một sự kết ước trọn vẹn, vô điều kiện để học và áp dụng các kỷ luật và giá trị Ngài đã dạy đó khi Ngài thách thức họ nhìn lên.
Theo ngôn ngữ Hy Lạp, “thì hiện tại” tượng trưng cho một hành động kéo dài trong một thời gian. Vì thế các câu Kinh Thánh này có thể được diễn giải như sau: “Hãy xin và tiếp tục xin… bởi vì hễ ai xin và tiếp tục xin thì sẽ được v.v…” Điều quan trọng ở đây đó là Chúa Giê-xu đang thách thức môn đồ Ngài liên tục nhìn lên và phải kiên trì. Tìm kiếm là sự cầu xin liên tục và mãnh liệt, và gõ cửa là sự tìm kiếm liên tục và mạnh mẽ. Chúa Giê-xu đang kêu gọi môn đồ Ngài hãy là những con người khao khát Đức Chúa Trời.
Lời cổ vũ này được kết thúc bằng một lời hứa phấn khởi rằng bất cứ ai xin, tìm kiếm và gõ cửa với lòng kiên trì thì sẽ được nhận, tìm thấy và cuối cùng là kinh nghiệm được một cánh cửa mở ra để bước vào trong sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Lời hứa tuyệt diệu đó được theo sau bởi một sự đảm bảo rất tốt đẹp rằng nếu chúng ta là những người xấu xa bất khiết mà còn cho con cái mình những điều thật tốt đẹp thì Cha Thiên thượng toàn năng và đầy tình yêu thương của chúng ta chắc chắn sẽ ban cho những điều thật tốt lành cho người nào cầu xin Ngài.
Tôi hoàn toàn ngạc nhiên là ngày nay lại có rất ít lời dạy cũng như rao giảng về lời mời này của Chúa Giê-xu. Tôi đau lòng khi thấy thậm chí còn có ít môn đồ hơn đáp lại lời mời của Ngài để trở thành những môn đồ khao khát Đức Chúa Trời.
Lời cổ vũ thứ ba của Chúa Giê-xu trước khi các môn đồ này quay trở lại với các mối quan hệ đang chờ đợi họ dưới chân núi là một lời kêu gọi kết ước tuyệt đối, vô điều kiện để nhìn ra xung quanh: “Ấy vậy, hễ điều chi mà các ngươi muốn người ta làm cho mình, thì cũng hãy làm điều đó cho họ, vì ấy là luật pháp và lời tiên tri.” (Mat 7:12)
Chúa Giê-xu thật sự kết luận bài giảng của Ngài bằng những câu Kinh Thánh được biết đến như là “Luật Vàng”. Đây là lời dạy vĩ đại nhất thế gian từng được nghe đến đề cập đến mối quan hệ giữa con người với nhau. Chúa Giê-xu tuyên bố rằng chỉ một câu ngắn ngủi này cũng đã làm trọn Luật pháp và Lời tiên tri (Cựu Ước) hay chính là Kinh Thánh thời bấy giờ.
Một học giả đã từng viết: “Thông thường, đối với Chúa Giê-xu, những điều chính yếu lại chính là những điều đơn giản và những điều đơn giản là những điều chính yếu.” Những gì Ngài đang dạy ở đây đơn giản là: “Hãy đem một người nào đó ra khỏi đám đông ở dưới chân núi. Hãy đặt chính ngươi vào trong vị trí của người đó. Nếu ngươi là người đó, ngươi sẽ muốn một môn đồ của Chúa Giê-xu làm gì cho ngươi? Khi ngươi trả lời được cho câu hỏi đó,thì hãy làm đi, cho dù đó là điều gì, chỉ đơn giản là hãy làm đi! Đó là toàn bộ lời dạy của Kinh Thánh về vấn đề mối quan hệ giữa các các nhân với nhau.”
Hãy áp dụng lời dạy này đối với người bạn đời của bạn,con cái, cha mẹ hay anh chị em trong Chúa của bạn. Hãy áp dụng Luật Vàng này đối với những người ở tầng lớp, chủng tộc khác bạn. Khi đó nó sẽ trở thành Luật Vàng của các mối quan hệ giai cấp, chủng tộc, của hôn nhân, gia đình và cộng đồng thuộc linh. Hãy xác quyết rằng bạn sẽ áp dụng nó đối với kẻ đối nghịch và kẻ thù của bạn.
Có lẽ ứng dụng đầu tiên mà Chúa Giê-xu mong muốn đó là lời dạy này sẽ được áp dụng cho những ai chưa biết đến Đấng Christ và sự cứu rỗi. Khi đó nó sẽ trở thành Luật lệ vàng của sứ mạng và truyền giáo.
Lời mời vĩ đại
Sau khi đưa ra ba lời kêu gọi kết ước, được kết thúc với Luật lệ vàng, Chúa Giê-xu giờ đây đang đưa ra một lời mời khó nói nhất của Ngài. Tuyện nhiên Ngài mời người ta đến và nhận lãnh một vài điều để rồi chẳng làm gì cả. Đây không phải là một lời mời gọi cho sự cứu rỗi nhưng là lời kêu gọi mang tính thách thức của Chúa Giê-xu để dự phần trong giải pháp và lời giải đáp của Ngài cũng như mang thế gian lại với Ngài.
Tiền lệ đưa ra lời mời gọi những ai đã nghe lời rao giảng hay dạy dỗ đi tới quyết định hay kết ước được bắt đầu với Môi-se và các tiên tri (Phu 30:19,20). Việc đưa ra lời mời gọi là điều đặc biệt quan trọng trong chức vụ của Chúa Giê-xu. Khi bài giảng này được thực hiện, thách thức đặt ra đó là: “Các ngươi sẽ là nan đề hay là giải pháp? Các ngươi ở trong đám người dưới chân núi kia hay ở trên đỉnh núi cùng với Chúa Giê-xu?”
Nhưng trong phần kết luận của bài giảng, những ai xưng mình là môn đồ của Chúa Giê-xu và vì thế cũng là người xưng mình là một trong những giải pháp và sự trả lời của Ngài, sẽ được nghe một lời mời mạnh mẽ. Nên nhớ rằng, tất cả những người được nghe lời mời này khi đó đều đã tin theo Chúa.Lời mời này được dành cho các môn đồ ở trên đỉnh núi. Điều mà lời mời này muốn nhấn mạnh tới đó là: Ngươi là loại môn đồ nào?
Đây chính là lời mời của Chúa Giê-xu: “Hãy vào cửa hẹp, vì cửa rộng và đường khoảng khoát dẫn đến sự hư mất, kẻ vào đó cũng nhiều. Song cửa hẹp và đường chật dẫn đến sự sống, kẻ kiếm được thì ít.” (Mat 7:13,14)
Có hai khả năng. Ba lần trong lời mời này Chúa Giê-xu nói có hai loại người xưng là môn đồ của Chúa Giê-xu. Trong phần này của lời mời, Ngài có nói đến nhóm nhiều người và nhóm ít người. Nhiều người nghĩ là có một cách dễ chịu để trở nên một giải pháp, một sự trả lời dành cho người khác, để là muối và ánh sáng. Nhưng họ không bao giờ trở nên giải pháp và sự trả lời được. Họ không thực sự là muối mặn và ánh sáng, họ chỉ đơn giản tự xưng mình là thế thôi. Chúa Giê- xu chủ yếu đang nói rằng: “Nếu khác ngươi xem thấy điều gì xảy ra với nhiều người đi theo những con đường ít gặp trở ngại nhất và nghĩ rằng có một cách dễ dàng để dự phần vào giải pháp và sự trả lời của ta, các ngươi sẽ quyết định là các ngươi không muốn là một trong số nhiều người đó. Nhưng khi đó, cũng có một số ít người. Họ biết không hề có con đường dễ dàng nào cả. Nhiều người tin rằng con đường của họ sẽ bắt đầu với một cánh cửa rộng dẫn ra một con đường, một con đường bằng phẳng, nhưng nó sẽ dẫn đến sự hư mất. Một số ít người biết rằng cánh cửa thì nhỏ và con đường tiếp sau đó thì hẹp, đầy khó khăn và khắc nghiệt. Nhưng con đường đó lại dẫn đến sự sống. Chỉ một số ít người tìm ra được điều đó mà thôi. Thách thức đó là: Bạn là một trong số nhiều người hay ít người đó?
Kế đó Chúa Giê-xu trình bày thêm hai khả năng nữa: “Hãy coi chừng tiên tri giả, là những kẻ mang lốt chiên đến cùng các ngươi, song bề trong thật là muôn sói hay cắn xé.Các ngươi nhờ những trái nó mà nhận biết được. Nào có ai hái trái nho nơi bụi gai, hay là trái vả nơi bụi tật lê? Vậy, hễ cây nào tốt thì sanh trái tốt;nhưng cây nào xấu thì sanh trái xấu. Cây tốt chẳng sanh được trái xấu, mà cây xấu cũng chẳng sanh được trái tốt. Hễ cây nào chẳng sanh trái tốt, thì phải đốn mà chụm đi. Ấy vậy, các ngươi nhờ những trái nó mà nhận biết được.” (Mat 7:15-20)
Lời mời đánh mạnh vào người nghe được tiếp tục: “Các ngươi là môn đồ thật hay là môn đồ giả?” Chúa Giê-xu có dạy một ví dụ về lúa mì và cỏ dại, trong đó Ngài tiên đoán một cách rõ ràng rằng vương quốc của Ngài (hội thánh của Ngài) sẽ gồm cả những công dân thật và giả (Mat 13:24-30). Ngài thậm chí nói rằng chúng ta sẽ không thể nào phân biệt được. Chúng ta không nên nhạc nhiên khi nghe lời mời của Ngài lại giới thiệu về hai khả năng của môn đồ thật và giả.
Ngài trở lại với quy luật thiên nhiên được áp dụng trong thế giới thuộc linh khi công bố rằng chúng ta sẽ thấy được điểm khác nhau giữa đời sống chúng ta và của người khác: “Hễ cây nào tốt thì sanh trái tốt; nhưng cây nào xấu thì sanh trái xấu. Cây tốt chẳng sanh được trái xấu.” Cũng vậy, “cây xấu cũng chẳng sanh được trái tốt.”Thách thức ở đây là: Bạn là một cái cây tốt hay cây xấu? Bạn là một môn đồ thật hay môn đồ giả?
Bây giờ, hãy lắng nghe điều nầy: “Chẳng phải hễ những kẻ nói cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, thì đều vào được nước thiên đàng đâu; nhưng chỉ kẻ làm theo ý muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi. Ngày đó, sẽ có nhiều người thưa cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, chúng tôi chẳng từng nhơn danh Chúa mà nói tiên tri sao? Nhơn danh Chúa mà trừ quỷ sao? Và lại nhơn danh Chúa mà làm nhiều phép lạ sao? Khi ấy, ta sẽ phán rõ ràng cùng họ rằng: Hỡi kẻ làm gian ác, ta chẳng biết các ngươi bao giờ, hãy lui ra khỏi ta!” (Mat 7:21-23)
Đây là một số trong những lời đáng sợ nhất trong Tân Ước. Các môn đồ sẽ dùng những từ này để đánh giá về đời sống và chức vụ của họ khi theo Chúa Giê-xu: “Nhiều công việc lớn”. Khi đó, Chúa Giê-xu sẽ dùng 4 từ để xét đoán về đời sống và chức vụ của họ: “Kẻ làm điều ác!”
Lần thứ ba Chúa Giê-xu đưa ra các khả năng trong lời mời khó khăn này đó là: “Các ngươi là môn đồ chỉ biết nói suông hay thật sự làm theo ý muốn của Cha trên trời?”
Điều này đưa Chúa Giê-xu đi đến một kết luận sâu sắc trong bài giảng vĩ đại nhất của Ngài: “Vậy,kẻ nào làm theo lời ta phán đây thì giống như một người khôn ngoan cất nhà mình trên hòn đá. Có mưa sa, nước chảy, gió lay, xô động nhà ấy; song không hề sập,vì đã cất trên đá. Kẻ nào nghe lời ta phán đây, mà không làm theo, khác nào như người dại cất nhà mình trên cát. Có mưa sa, nước chảy, gió lay, xô động nhà ấy,thì bị sập, hư hại rất nhiều.” (Mat 7:24-27)
Những lời kết thúc này của Chúa Giê-xu tiếp tục theo chủ đề “người nói và kẻ làm” trong lời mời của Ngài. Thách thức cuối cùng là nếu một môn đồ nghe lời dạy này nhưng không bao giờ áp dụng điều họ đã nghe thì họ chẳng có nền tảng nào cho đời sống hay cho đức tin của họ. Nếu họ áp dụng điều được nghe thì cuộc đời họ, cũng như đức tin của họ sẽ được xây dựng trên một nền tảng vững chắc.
Nếu tôi đưa cho bạn vải, màu, cọ và bạn thì là một hoạ sĩ tài năng, bạn sẽ vẽ gì nếu tôi bảo bạn vẽ về “cuộc sống”? Những người trẻ thì có thể vẽ một cái gì đó lý tưởng như một thanh niên đang có một thời gian tuyệt vời. Cha mẹ của họ thì có thể vẽ một điều gì đó rất bi quan phản ánh cuộc sống khắc nghiệt mà họ đã trải qua.
Chúa Giê-xu không chủ quan là người lý tưởng hay người bi quan. Ngài là một người rất thực tế. Ngài dạy cuộc sống là những cơn bão tố. Không ai có thể tránh khỏi bão tố của cuộc đời. Những cơn bão này có thể đánh đổ cả hai ngôi nhà này. Nhưng một đời sống nếu được xây dựng dựa trên sự vâng theo lời dạy của Ngài thì vẫn còn tồn tại sau cơn bão tố, còn đời sống chỉ biết nghe mà không làm theo lời dạy của Ngài thì không thể tồn tại được. Đời sống đó sẽ gục ngã và bị tổn hại rất lớn! Bài giảng kết thúc bằng một thách thức: “Các ngươi là loại môn đồ nào?”
Những lời cuối cùng chúng ta đọc thấy là phản ứng của những người tuy không được tham dự vào bài giảng của Ngài nhưng cũng đứng đủ gần trên các dốc núi ở nơi đó để nghe Chúa Giê-xu dạy dỗ, và họ đã nhận xét về lời dạy của Chúa Giê-xu: “Vả, khi Đức Chúa Giê-xu vừa phán những lời ấy xong, đoàn dân lấy đạo Ngài làm lạ; vì Ngài dạy như là có quyền, chứ không giống các thầy thông giáo.”(Mat 7:28,29)
Kết luận
Chúa Giê-xu đang mời gọi bạn, cũng giống như Ngài đã từng mời gọi các môn đồ Ngài, để dự phần vào giải pháp của Ngài cho đám người đang lang thang trong sự tối tăm vô vọng. Hãy đọc lại ba đoạn Kinh Thánh này và một lần nữa, hãy cầu xin Chúa giúp bạn không chỉ hiểu mà còn vâng theo và sống theo lời dạy của Ngài. Khi đó, bạn sẽ kinh nghiệm được câu Kinh Thánh: “Hãy xin, sẽ được; hãy tìm, sẽ gặp, hãy gõ cửa, sẽ mở cho.” (Mat 7:7)
Nếu bạn quyết định trở nên một người theo Chúa thật sự và là môn đồ của Đức Chúa Giê-xu Christ, xin hãy liên hệ cho chúng tôi biết điều đó để chúng tôi có thể gửi đến bạn những cuốn sách khác có thể giúp bạn tăng trưởng trong đức tin. Lời cầu nguyện của tôi đó là Đức Chúa Trời sẽ dùng cuốn sách này để nâng đỡ và khích lệ bạn trở nên nguồn sáng ở nơi mà Đức Chúa Trời đã đặt để bạn.

Leave a Comment